Khoảng hở thời gian giữa cảm nhận và ý nghĩ càng lớn, con người bạn càn sâu sắc hơn; nói khác đi, bạn càng tỉnh thức hơn.Sau đó, cảm nhận cơ thể nội tại một cách toàn diện, như thể cơ thể này là một trường năng lượng duy nhất.Vì vậy, hãy phá vỡ cái khuôn mẫu chối bỏ và phản kháng khoảnh khắc hiện tại cũ rích ấy đi.Tình hình này cũng giúp bạn tiếp cận các xúc cảm của mình.Dưới biển sâu, ở đất liền, trên không trung – rồi mỗi dạng được nhân bản hàng triệu lần.Trong các trường hợp đó, bạn có khuynh hướng trở nên “mê muội” hay “bất thức”.Đó là những trường hợp cực đoan.Tư duy và ý thức không đồng nghĩa với nhau, bởi vì dù sao tư duy cũng chỉ là một khía cạnh nhỏ bé của ý thức mà thôi.Đây không phải là chân lý ở bình diện khái niệm.Nó chỉ có thể tồn tại khi bạn không hiện trú.
