Tôi nói chuyện với ông khách, và trong món hàng ông đang tìm kiếm có một cái gì đó, tôi không biết là cái gì, khiến tôi nghĩ: “mình phải chú ý đến điều này và sẽ đáp ứng được điều ông ấy muốn”.Tưởng tượng, bạn đang đắm chìm, hòa tan vào tất cả mọi cảnh vật xung quanh – không chỉ những gì bạn muốn nghe và muốn thấy, mà tất cả vạn vật hiện hữu ở nơi ấy, những âm thanh, hình hài, màu sắc, và mùi hương.và nó có khả năng làm điều đó vào bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu mà không hề báo trước.Clare và Donald vẫn là bạn, nhưng giữa họ đã hết quan hệ tình cảm.Cố đặt mục tiêu càng cụ thể càng tốt: có thể viết những câu đại loại như: “tôi muốn hạnh phúc”.Khác với Clare, ông thích tất cả những công việc đó: “tôi yêu thích mọi việc mình làm.Nhưng vẫn còn một mảnh ghép cuối cùng mới hoàn tất bức tranh, một loại tiên tri đạt ước nguyện nữa, giải thích tại sao may mắn thường đạt được những điều mình muốn trong đời trong khi người không may lại không – đó là cách họ hành xử với người khác và cách người khác phản hồi lại họ.may mắn không phải là phép nhiệm màu hay là món quà của thượng đế ban tặng.vì tôi đã kết thúc cuộc nghiên cứu may mắn, tôi nhận ra rằng có sự kết nối sâu xa hơn nhiều giữa nghề nghiệp của tôi trước kia và nghiên cứu hiện nay của tôi.đôi khi bài học chỉ là mình có thể sống không cần thứ mà mình nghĩ là vô cùng quan trọng.