Loại hệ thống niềm tin này tạo nên cảm giác bất lực không thể kiểm soát và tạo thay đổi ở bất kỳ mức độ đáng kể nào và tất nhiên dẫn tới tình trạng vô vọng tiêu biểu qua câu nói, "Vậy thì cố gắng mà làm gi?".Trên kia tôi đã nói, chúng ta hình dung sự vật trong tâm trí chúng ta thế nào, thì chúng ta sẽ cảm nghiệm nó trong đời sống như vậy.Cho tới giờ chúng ta đã cố gắng hết sức để đạt tới khả năng làm những quyết định mới, những quyết định có thể biến đổi đời sống từ một ước mơ thành hành động.Chúng ta phải nhìn chúng, thừa nhận chúng, tập trung tìm giải pháp và lập tức có hành động để loại trừ ảnh hưởng của chúng trong đời sống chúng ta.Mẹ tôi nói, "Con phải ngồi uống ngay tại đây".Sáu tới bảy giờ ngủ mỗi ngày được coi là tốt nhất cho hầu hết chúng ta.Xét lại xem bạn đang sợ hãi về điều gì và dự kiến điều bạn phải làm để chuẩn bị tinh thần.Khi những ký ức này xuất hiện, tôi có thể nhìn thấy chúng và nếu chúng trở nên không thể chịu đựng nổi, bây giờ tôi có thể thay đổi mục tiêu chú ý của mình một cách thống nhất chứ không rời rạc như trước.Giờ đây bạn đã có thể thay đổi trạng thái của mình bằng nhiều cách và tất cả đều hết sức đơn giản.Ai có thể ngờ được quyết định này dẫn tôi đến phút giây kỳ diệu như thế?
