Một tấm gương mà khi soi vào người ta sẽ không ngừng hoài nghi chính mình.Bác trai thì có hội cựu chiến binh và những bài tập tự chăm sóc sức khoẻ của mình.Nhưng tất cả nói chung đều thật chán, thật tẻ nhạt và vô nghĩa.Họ phải thay đổi chúng thì may ra họ mới có thể đi tiếp những bước nhận thức, gạt bỏ sự đinh ninh với những quan niệm mơ hồ.Sea Games này nhà tôi cũng định đi xem với nhau.Mẹ chị cũng đã từng như vậy.Trong đời sống có lẽ chẳng bao giờ có những sự kỳ lạ, khác thường ấy.Tôi biết làm thế nào khi tôi muốn hít thở khí trời.Tôi có làm gì ám muội đâu.Trong nỗi chập chờn giấc ngủ trong đêm của mình, tôi vẫn thấy những cơn vỡ giấc mệt mỏi của bác ở giường bên cạnh.