Khi tôi đọc một bài diễn văn, một trong những nguyên tắc cốt yếu của tôi là: Không bao giờ nói quá dài và quá nghiêm nghị.Nhất là đừng bao giờ để người khác nghĩ rằng bạn không muốn nói chuyện với họ.Việc dùng từ chính xác phần nào thể hiện trình độ hay quan điểm của người nói đối với xã hội nói chung.Nhưng đáng tiếc đó chỉ là vai diễn trên sân khấu…Không phải ngẫu nhiên người ta bảo đôi mắt chúng ta là Cửa sổ của tâm hồn.Khi ấy tôi đã rời khỏi Brooklyn và ở nhờ nhà một người chú, chú Jack.Nhưng trong nghệ thuật nói thì rất cần cô đọng và làm ngắn gọn lại những lời nói của mình.Nó nói với thầy hiệu trưởng: Khoan đã thưa thầy.Tôi đã gần 100 tuổi và người ta hỏi tôi rằng bác sĩ của tôi nói gì về chuyện này? George ngừng nói, nhìn một lượt quanh bàn, rồi tỉnh bơ nói tiếp Ông bác sĩ của tôi đã mất cách đây mười năm!Dù là người nổi tiếng, cũng đừng cho rằng mọi khán giả đều biết bạn.
