Đầu chương này tôi đã nhắc tới Clare không may và Erik may mắn.hồi còn nhỏ cô đã từng ngã vào một tảng đá,vỡ đầu trong khi hái hoa cúc, từng phải chờ lính cứu hỏa tới cứu kẹt khi kẹt bàn chân vào lưới chắn, từng bị một tấm ván từ trên một tòa nhà rớt xuống trúng đầu.Nhưng thay vì hành động theo nó, thì cô lại cứ tiếp tục sống với niềm hy vọng và nỗi chờ đợi Scott sẽ chín chắn hơn: “tôi yêu anh ấu, nhưng không phải vì anh ấy là ai, mà vì tôi muốn và tôi nghĩ anh ấy sẽ như thế nào.Tôi biết mình thậm chí còn may mắn hơn trong tương lai.người khác lại ấp ủ nỗi khao khát trở thành nhà văn, họa sĩ, hay ngôi sao điện ảnh nổi tiếng.Cô không biết phải làm gì, nhưng biết là mình không nên ra khỏi xe.Trong thực tế, rõ ràng chúng ta không thể quay ngược chiều kim đồng hồ lại và những cơ hội đã qua được.Tôi thỉnh thoảng tán gẫu với người lạ khi đứng xếp hàng trong siêu thị hoặc ngân hàng.Tương tự như vậy, nghiên cứ may mắn của tôi minh họa tiềm năng của sự biến đổi.Cách đây ít lâu tôi đang chuẩn bị li dị và luật sư của tôi khuyên là tôi cần thám tử tư.