Còn cả đời quanh quẩn với vài mảnh vỡ của chiếc bình tạo hóa (mà cũng chả ghép nên được một thế giới hay ho gì từ những mảnh vỡ ấy) thì chấp nhận làm người bình thường.Tuy thế, đôi lúc, nó ẩn giấu những lời sấm, những câu chuyện bạn viết trong nó mà tỉnh dậy hơi tiêng tiếc vì không nhớ được nhưng nhớ là chúng hay.Tôi sẽ kể nhưng đã 9h kém 10, sắp đến giờ học 3 tiết sau.Sự thai nghén tương lai lúc nào cũng đứng trước rủi ro băng hoại.Bạn thực hiện nó trong lúc chờ đợi cái sẽ phải đến.Diễn biến tâm lí có vẻ như thế.Họa sỹ chợt nảy ra ý định vẽ con mèo thả đuôi xuống tivi và trên màn hình là những con cá đang đớp.Nhưng chắc chắn nó sẽ làm những trái tim biết rung động rung động.Không phải ai cũng ít ngộ nhận…Nhưng đành phải nhả ra.