- Chào anh bạn, - James cất tiếng chào khi bước vào phòng Jones.- Cậu có còn nhớ tâm trạng của cậu khi lần đầu đến gặp tớ để than vãn về những nỗi khốn khổ trong việc quản lý không? Theo tớ nghĩ thì khi ấy cậu không đủ kiên nhẫn để nghe hết một mạch những điều này! Nhất là cậu cũng chưa thể ứng dụng tất cả ngay được.Tớ cũng đã yêu cầu cô ấy nhắc lại những điều tớ nói và cả hai đều nghĩ mọi chuyện sẽ ổn.- James siết nhẹ bàn tay vợ và cúi xuống thì thầm.Thế nhưng mọi chuyện hóa ra ngược lại.Lẽ nào ông lại nghĩ rằng tôi có thể đọc được những suy nghĩ của ông kia chứ?".James đứng dậy, bước đến bên bức tường và sửa lại khung ảnh chiếc cầuJennifer đã lặp lại rất chính xác, cho nên tớ biết là cô ấy hoàn toàn hiểu mình đang làm gì.- Lại Jennifer nữa sao? Cậu không đùa đấy chứ! Sao cậu cứ hay gặp vấn đề với cô ta thế?- Hai tuần trước, tớ giao cho Jessica đảm nhận một công việc quan trọng.
