Nỗ lực để chia cắt người già trong những tập thể riêng của họ và cộng đồng được phát ngôn ra từ niềm tin cho rằng họ có rất ít để dạy chúng ta và phản ánh một ước muốn được giảm sự tiếp xúc đối với họ.Một vài hình thức tha thứ được coi là sự chấm dứt của lòng thương hại.Có lẽ những kỷ niệm về «những gì đã qua» thường không mang tính xây dựng.Sự chữa trị đúng mức chứng tuyệt vọng đối với người già thường bị người ta từ chối.Tôi nói với bà tôi là ai và tôi muốn gặp bà.Trong thực tế, cái vắng thiếu ở đây là sự tiếp xúc với những người trẻ tuổi, ngoại trừ những chuyến đi thăm bắt buộc của gia đình, cũng như bất kỳ những nỗ lực tích luỹ trí thông minh nào vốn đã được chứng minh là có thể làm chậm quá trình mất trí nhớ của tuổi già.Có ít những đặc tính nào của con người bị coi thường hơn là sự đạo đức giả.Người ta thường cảm thấy sự chán nản vô hình khi phải đối điện với một thanh niên bi quan.Nếu cái bạn đang làm không có tác dụng thì tại sao lại không thử cách khác?».Thế thì liệu có gì đáng ngạc nhiên không khi người ta có thể có cảm giác nào đó về bổn phận đáp lại về phía con cái?
