Những thằng bạn thân thì đã chuyển đi từ cấp II.Khóc sau hoặc trước mỗi chu kỳ lột xác.Thật ra, lúc này tôi mệt mỏi.Đầu tiên tôi đốt cái cuốn sách tiếng Anh (đã xé thêm mấy trang sau khi mẹ về).Nêu ra những điều họ đã làm được nhưng không quên chỉ ra cái họ đã sai lầm.Không quá kiêu hãnh mà cũng không chìm sâu vào mặc cảm.Chỉ là một thứ nhân vật làng nhàng cho dễ mào đầu.Nhất là một khuôn mặt cũ.Sự khập khiễng ấy thường làm đẹp cho nghệ thuật miêu tả chúng chứ không phải cho đời sống của những nhân tố khập khiễng đó.Ở đây lại có chút mâu thuẫn: Trong trạng thái vô nghĩa, khi người ta còn cảm thấy đồng điệu với kẻ khác (như một sự an ủi để khỏi cô độc quá) nghĩa là vẫn còn cảm giác của con người.
