Cớ gì mà không dám nói.Bạn đã hơi lo sự xuất hiện câu chuyện của bạn ảnh hưởng đến đám cưới này.Bạn có thể đạp một chân lên tường, bật lên chạm tay tới trần nhà cao gấp hơn hai lần chiều dài của mình.Mấy người trước mặt bọn tớ đứng vì những người trước họ cũng đứng cả lên.Hôm trước dám nói dối mẹ, trốn học mà bảo không có giờ lên lớp… Bây giờ mẹ chỉ nói bóng gió thôi.Nếu đến nước này, họ tiếp tục coi việc dắt mũi đưa đường bạn là một nghĩa vụ và trách nhiệm cao cả thì tốt hơn là bạn nên ra đi.Bạn không sợ người ta chán đọc vì họ chán đọc chắc gì bằng bạn chán viết.Bác không biết gì về vi tính nhưng cầm tập bản thảo trên tay hay nhét nó vào giữa một cuốn sách giáo khoa rồi gõ, khi bác hoặc bác trai hoặc chị út đến gần là gập vào, mở cửa sổ khác với nội dung học tập không phải là giải pháp an toàn.Hừ, chúng tôi ngồi cạnh nhau như hai khúc gỗ.Mất thì thôi nhưng trong đó có quyển vở chứa bài viết này.