bán hàng đến mức huyền thoại do nhà sáng lập hãng, Thomas Watson, đã thiết lập. IBM của Lou Gerstner vẫn tiếp tục chia sẻ các kinh nghiệm của mình, tiếp tục sứ mệnh giúp giới kinh doanh trên không gian Internet, trong khi vẫn duy trì các nghiên cứu cơ bản đỉnh cao với bốn giải Nobel danh giá. Ông đã tin là không có khách hàng nào có nhu cầu tính nhanh như vậy, ngay cả với ngân hàng, cục dân số hay quân đội.
Hai vạn nhân viên của Watson và mọi người bắt đầu hiểu rõ chữ Think mà ông luôn giương cao, có mặt khắp nơi trong công sở của IBM. Và đây là thời điểm ghi bàn của Gerstner: Họ buộc phải hướng về thị trường, nghĩa là phải phục vụ trở lại công việc kinh doanh của khách hàng. Các nhà tư bản Mỹ giờ đây đã thấy quá rõ sự nhỏ bé của thị trường trong nước.
Những nhà ái quốc, dù không phải là chính khách, vẫn thường tự nguyện nắm lấy các cơ hội. Bằng cách giảm giá cho thuê, dù lời ít thôi trên mỗi máy, ông đã khuyến khích tăng nhu cầu mua hàng rẻ của Người chụp ảnh bấm máy.
Ông có một tá tập đoàn trong tay, bằng nhiều cách, kể cả dịch vụ trang bị súng ống cho tàu chiến của Mỹ hay ngư lôi. Nhưng tài liệu không nhắc gì đến tấm huy chương. Cuối cùng, trong các thành phố chỉ còn lại một mình ông một chợ với đội ngũ bán hàng nổi tiếng là niềm nở, chiều khách.
Chưa biết bán hàng, Watson thường nói với Range: Tôi không giành được bất kỳ đơn hàng nào nhưng tôi bao quát được công việc kinh doanh của tôi, thì ông này gầm lên: Đừng bao giờ đến và nói với tôi về tầm bao quát. Khi giảng dạy tại Nhật ông đã giảng rằng: Cách quản trị của Nhật Bản mang giá trị Nhật Bản. Nhưng sau những ngày tháng nhìn vào mắt khách hàng, bà chợt nghĩ: Sao tôi không là người giải quyết vấn đề nhu yếu phẩm cho cả xóm?.
Logo năm 1956 do Paul Rand thiết kế, biểu thị sức mạnh, sự tin cậy. Phòng thí nghiệm của Bryce làm việc rất hiệu quả nhưng vẫn chưa thỏa mãn ý chí của ông chủ người giờ đây đã giữ cổ phần lớn trong IBM sau khi các nhà sáng lập qua đời. Chúng ta được biết Jorma Ollila là một huyền thoại mới, người đã xây dựng lại Nokia suy tàn của Phần Lan và biến nó thành tập đoàn đa quốc gia với kỷ lục chỉ năm năm cầm quyền.
Nhiệm vụ của công ty này là, bằng tiền của NCR, đánh bại các công ty đối thủ. Tom quyết định đối đầu không phải với cha mà là với tầm nhìn của cha bằng chính phương pháp think rất khoa học của Watson. IBM lúc đó là công ty có số nợ nhiều nhất nước Mỹ, theo điều tra của Maney.
Tường thuật vừa rồi của Lucinda, cháu gái của Watson, đã cho thấy Watson không hẳn là ông già bảo thủ như bình luận của nhiều nhà nghiên cứu. Gerstner nói: Có lẽ thời kỳ quan trọng nhất do ông lãnh đạo có thể tóm tắt trong ba chữ: IBM means service (IBM nghĩa là sự phục vụ). Một chương đen tối nhưng đầy mâu thuẫn với sự nghiệp IBM huyền thoại sau này.
Chúng tôi, PACE và Nhà xuất bản Trẻ, xin trân trọng giới thiệu cùng bạn đọc bộ sách đầy tâm huyết này. Đến năm 1999, con số này lên đến mức không tưởng tượng được, đó là 50% mức chi tiêu của toàn tập đoàn. Maney có cơ hội phi thường là tìm thấy cuộn băng nửa thể kỷ đó.
Watson sẽ gặp Flint để được phỏng vấn. Buôn gian bán lận không còn thích hợp cho bất cứ nhà thương mại nào muốn ăn nên làm ra một cách bền vững trong ngày nay. Bên ngoài khán phòng, cách tiếp cận về thuật lãnh đạo của ông có thể gây bực mình cho giới chủ.