Tại sao thế? Có ai đó vừa bước chân vô ngành cảnh sát, ồ, dĩ nhiên là tôi sẽ hỏi tại sao ngay… Nhưng đừng bao giờ lúc nào cũng chỉ nói về mình. Bối rối hay lo sợ chẳng giúp bạn giải quyết được gì.
Nếu tôi có một hệ thống truyền thanh, hẳn tôi sẽ mời Nixon cộng tác. Lời khuyên của tôi là, khi nói chuyện với người khác phái bạn phải nhanh chóng biết về đối phương càng nhiều càng tốt. Một ngày nọ chúng tôi tình cờ phát hiện ra Moppo cùng gia đình đã cấp tốc chuyển nhà đến Arizona vì một lý do gì đó.
Thích nhất là được nắm tay cha tung tăng xuống đại lộ Howard, rồi đến công viên Saratoga. Nhưng cậu con trai ấy là một tay ăn chơi lêu lổng và chẳng có ý muốn học hành gì cả. Giấc mơ của tôi đã trở thành sự thật! Tôi sẽ được làm ở đài phát thanh! Giọng nói của tôi sẽ được truyền đi trên làn sóng suốt ba giờ đồng hồ mỗi buổi sáng, và có thể thêm nữa vào buổi chiều.
Có thể bạn không phải là các luật sư trong phòng xử án, nhưng bạn hoàn toàn có thể học hỏi ít nhiều ở họ. Đến nỗi có lúc chúng tôi quên rằng anh nói khó nghe như thế nào. Ông ta là người nói đầu tiên ở bữa tiệc.
Lắng nghe bằng đôi tai và thể hiện sự quan tâm bằng đôi mắt. Tôi luôn nhìn người đối diện đang trò chuyện một cách thật tự nhiên để thể hiện sự quan tâm đến họ. • Bạn học hỏi được gì từ những người khách thú vị nhất và chán nhất
Một âm thanh mà không ai có thể mô tả được: Tiếng ngáy của tôi. Hầu hết những người thành đạt trong xã hội đều là những người ăn nói thành công. Trong những chương trình của tôi trên truyền hình, tôi đã trò chuyện với rất nhiều người nổi tiếng ở mọi lĩnh vực.
Và tận sâu trong tâm khảm, tôi luôn tự hào về xuất xứ ấy. Nếu không tại sao bạn không trả lời hay lý giải rõ ràng hơn? Chúng ta có quyền tự do ngôn luận, nhưng trong mọi tình huống cũng nên nói một cách khéo léo. Bây giờ thì các bạn có thích dùng từ bạn biết không để mở đầu tất cả các câu nói của mình không?
Vị khách té cái rầm ngay giữa phòng thu, bởi ông là một linh mục Catholic. Lên sân khấu đi nào! Anh muốn nói gì, muốn làm gì cũng được. Bạn biết không, tôi đã tự nghiệm ra điều này: Tôi chẳng bao giờ học được cái gì khi tôi đang nói.
Hãy chỉ nên nói những nét chính yếu, cắt xén và cô đọng lại câu chuyện dài lê thê của bạn. Một phong cách pha trộn và xoay theo tất cả những cung bậc tình cảm. Sau khi cha tôi mất, mẹ tôi phải bươn chải ngoài xã hội lo việc cơm áo gạo tiền nuôi chúng tôi.
Và đây là những khách mời khác cũng rất tuyệt vời trong chương trình của tôi: Tôi đã học hỏi điều này từ Sinatra. Thể thao là một trong những niềm đam mê lớn nhất của Nixon.