Tôi mệt quá, vừa đi vừa ngủ, vừa mơ màng.Sao bạn không dùng ngay bây giờ thuật của Galen Lithchfield để giải quyết một trong những nỗi lo lắng của bạn đi, mà tự hỏi những câu sau này:Tôi thấy rõ chân tướng của tôi mà giật mình: thì ra bấy nay tôi cứ muốn thay đổi cả mọi vật trong vũ trụ, trong khi chính đầu óc tôi muốn thay đổi.A! Thiệt là đổ đốn, nay lại muốn khoác bộ áo xanh.Tại sao lại cần thiết thế?Tôi cũng biết thiên hạ nhàm tai về câu ấy, vì nó ở đầu lưỡi mọi người và nhắc đến nó thì gần như vô duyên.Ấy vậy mà một danh nhân như Rudyard Kipling cũng đã có lần quên rằng "Đời người tựa bóng câu, hơi đâu mà nghĩ tới những chuyện lặt vặt".Họ bàn cãi rất nhiều mà quyết định rất ít.Nhà tôi say sưa làm việc, không hề còn biết lo buồn".Ông này giảng cho ông Lincoln hiểu sự lầm lỡ của ông.
