Josh đã kể lại tất cả, kể cả những chi tiết mà ngay cả James cũng không nhớ.Kể từ lúc bước vào phòng, anh luôn tránh nhìn James.Tớ gọi Jennifer vào văn phòng, dự định sẽ nói chuyện thẳng thắn với cô ấy.Anh đã trao đổi với Josh rất cụ thể và rõ ràng về những yêu cầu công việc và Josh cũng đã rất hiểu những mong muốn của anh.Thế đấy, tớ chỉ biết im lặng và gặm nhấm những sai lầm của mình.Anh vừa nghe nhạc vừa xem lại từng công việc đã giao cho các nhân viên trong tuần qua.Anh không biết phải nghĩ hay nói thế nào cho đúng.Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình.Tớ hiểu ý cậu chứ, nhưng tớ nghĩ, đôi lúc ta nên khởi đầu từ những bước nhỏ trước khi tiếp tục những bước lớn hơn.- Thưa ông, thật lòng tôi không hiểu ý ông muốn nói gì? Vì sao ông lại bảo ông mới là người đã gây ra mọi chuyện.