Mặc dù vậy, trên thực tế lịch sử, nỗ lực của ông ấy không có tác dụng gì.Nếu không, chắc chắn người đó sẽ nói dối hoặc đề phòng.Anh ta dám đánh cược việc bán hàng để kể cho bạn một chuyện mà bạn sẽ chẳng bao giờ phát hiện ra.Điều này sẽ chỉ làm cho người đó rối trí và nghi ngờ những gì bạn đang làm.” Vì ông chỉ có một mẫu duy nhất nên ông ấy cần có đơn đặt hàng.[1] Người đó: Từ này sẽ được sử dụng xuyên suốt tất cả các ví dụ trong cuốn sách nhằm làm cho ngôn ngữ bớt tính định giới, và không ám chỉ giới này nói dối nhiều hơn giới kia trong các tình huống được đưa ra.” “Và…” “Lời chào hàng vẫn thế.Anh ta sẽ thấy do dự khi bán đứng “họ.Người thứ ba hoàn toàn đáng tin bởi vì hiếm khi chúng ta nghĩ đến việc nghi ngờ kiểu dàn cảnh này.Người đó biết bạn sẽ hỏi họ.